Nổi bật

Một vài lời nói ~

♦~~~♦~~~♦

New-12-june
HIỆN LAPTOP CỦA MÌNH ĐANG HƯ DÀI HẠN, NẾU CÓ ĐIỀU KIỆN MÌNH SẼ RA NET EDIT. CÓ THỂ TRONG 1 THỜI GIAN SẼ KHÔNG CÓ CHƯƠNG MỚI. MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM ^-^

♦~~~♦~~~♦

WordPress lập ra chỉ để thỏa mãn sở thích edit với post vài thứ linh tinh của mình và ĐÂY LÀ WP VỀ ĐAM MỸ nên mấy bạn nào dị ứng hay không thích thì hãy nhấn dấu X trên cửa sổ nếu lỡ vào nhầm.

Có thắc mắc gì về trang thì các bạn comment ở phía dưới mình sẽ trả lời \m/

Thân.

[Edit] – Cơm trưa 5-6

Cơm trưa tình yêu của tiểu ca thu ngân

(Tên gốc: Thu ngân tiểu ca đích ngọ xan tình duyên)

Edit: Fin

♦~~~♦~~~♦

☆, Tiểu ca thu ngân mê mang

Hảo hồng trà!

Hảo hồng trà!

Lăn lộn, giãy dụa, ôm chăn trùm kím đầu, ngây ngốc cười.

Mục Duyên cả buổi chiều ngày hôm nay chìm đắm trong trạng thái ngây ngốc, hoàn hảo hôm nay công việc buổi chiều không có làm, đến phiên hắn nghỉ ngơi, nếu không sẽ có một vài sai sót ngay cả hắn cũng không tưởng tượng được.

Thế nhưng, hồng trà thực sự rất ngon!

Buổi trưa thái độ A Nam đối với Mục Duyên không tốt cũng không sao, có thể, hắn còn phải cảm ơn A Nam hung hăng mắng hắn vài câu a!

Ở trên giường lăn lộn một hồi, mang theo khuôn mặt đỏ ửng đi uống nước, suy nghĩ một chút lại chạy đi mở cửa tủ lạnh, tại ngăn ướp lại lấy ra túi plastic chứa phân nửa cốc hồng trà mà “Ha hả a” cười khúc khích.

Đúng vậy, còn lại phân nửa mà.

Mục Duyên sau khi tan việc mới có thời gian uống cốc hồng trà kia, tuy rằng sớm đã tan đá, nhưng vẫn làm cho đầu óc đang nóng bừng của hắn bình tĩnh lại.

Cầm nửa cốc lên, không cam lòng mà uống hết. Dù sao, là người kia đưa tới trước mặt hắn, mỉm cười mời hắn uống a. Vì vậy, Mục Duyên ở thời gian người dọn dẹp bắt đầu quét tước, len lén máy ép miệng ở quầy hàng, đem phân nửa hồng trà còn dư lại đậy kín, cất vào trong bao mang về nhà.

Mấy ngày kế tiếp trời liên tục mưa, người mua thức ăn cũng tăng nhanh, mà người kia đã một tuần chưa tới.

Nói không chừng là vì trời mưa, dù sao thời tiết như vậy mọi người đều không muốn ra khỏi cửa a. Đọc tiếp “[Edit] – Cơm trưa 5-6”

[Ngắn] – Đoản thiên 7

Tiểu thụ ăn vụng bị tiểu công phát hiện xD ~

________________

Tầng 54, phương pháp làm nhanh KFC bánh nướng(??)

***
Trong thang máy
“Ai ai ai, chờ một chút! !”
Một cánh tay đang cầm đồ ăn sáng KFC tiến vào cửa thang máy sắp khép lại. . .
“Hắc hắc, may mắn vào được ~~~~” Trương Tam cười đắc ý
Trong thang máy mọi người bởi vì nam nhân này mà vui vẻ hẳn lên.
“Trương Tam a, gần 9 giờ, cậu xác định tới kịp?” Đồng sự bộ kỹ thuật ở tầng 40 trêu đùa nói, mỗi ngày có thể nhìn thấy bộ dáng hắn không bình thường mà đi vào thang máy. . .
“Đương nhiên tới kịp!” Trương Tam lời thề son sắt gật đầu nắm tay, “Tôi muốn sáng tạo ra một bản ghi chép 0 lần đến muộn trong tuần!”
“Ha hả ~~~~”
Những người quen biết Trương Tam trong thang máy không hẹn mà cùng bật cười.
Cho là như vậy, một tuần không đi muộn, nhưng trời biết, hắn tháng này đến muộn vài lần ~~~
Trương Tam chính là Đại vương đến muộn có tiếng trong công ty a ~~~
“Ôi chao… ” Một vị nữ đồng sự ánh mắt sắc bén nhìn trong tay hắn cầm một cái túi, “Cậu bữa sáng ăn KFC a?” hắc hắc, bị phát hiện ~~~~
Trương Tam vẻ mặt thèm ăn từ từ lấy ra bữa sáng của hắn. . .
“Tầng 54~~~~~~”
Tầng 54 có phương pháp hoàn toàn mới làm ra bánh nướng KFC xốp giòn, cách thức tiêu chuẩn công nghệ, tầng tầng xốp giòn, thơm ngon, phối hợp thịt gà cùng rau xà lách mỹ vị tầng tầng lớp lớp. . . . . .
“A ~~~~” Trương Tam kìm lòng không được nhắm hai mắt lại hưởng thụ mỹ vị, “Tầng 54~~~~~~”
“○○” ( thanh âm thang máy tới )
Lý Tứ xem xét liếc mắt một cái cái kia còn đắm chìm ở bữa sáng trung đích Trương Tam liếc mắt một cái, tức giận đích nói, “54 tầng tới rồi.”
“54. . . . Tầng 54? Ngạch. . . Chủ. . . Chủ tịch. . . .”
Lý Tứ không để ý đến Trương Tam lúng, lập tức đi ra thang máy.
“Chủ tịch đi thong thả. . . Chủ tịch vất vả . . . .” Không phải nói ngày mai mới trở về sao. . . T.T
Kết cục —
“Ngài có một tin nhắn mới, ngài có một tin nhắn mới” —
“Đã nói với ngươi mấy trăm lần là không được ăn thực phẩm như vậy, buổi tối về nhà thu thập ngươi!”

-End-

[#] KFC bánh nướng

865679.1

[Ngắn] – Đoản thiên 6

Tiểu thụ thích ăn ô mai x tiểu công phúc hắc(?) 

xD ~ Manh vô cùng >///<

_________

            【 họ Tào hỗn đản 】: Sao lại treo điện thoại của anh?

            【 thích ăn ô mai 】: Cút.

            【 họ Tào hỗn đản 】: Ngoan, chuyện gì chọc tới em?

            【 thích ăn ô mai 】: Tôi ăn ô mai cắn phải môi có được hay không? Cút.

            【 họ Tào hỗn đản 】: Nói cho anh biết, anh sửa.

            【 thích ăn ô mai 】: Sửa cái gì? Ngài công tác vội vàng, nhân duyên tốt, đẹp trai nhiều tiền, tao nhã, ngài đem tôi đổi lại là được. Đi tìm của ô mai cô nương của anh đi! ! !

            【 họ Tào hỗn đản 】: Cái gì ô mai cô nương?

            【 thích ăn ô mai 】: Tại bên ngoài thành phố S trời trong nắng ấm, thảm cỏ xanh tươi tốt, ô mai đỏ thắm, nhưng những thứ này đều so ra kém các ô mai cô nương tươi cười xinh đẹp. . . . . . Sát!

            【 họ Tào hỗn đản 】: Anh là cùng đồng sự đi thu ô mai, nhưng mà không chú ý cô nương nào.

            【 thích ăn ô mai 】: Nếu trong lòng không có quỷ anh vì cái lông gì lại không mang theo tôi? Tôi mẹ nó không thể ăn ô mai của anh?

            【 họ Tào  hỗn đản 】: Ô mai bên kia ăn không ngon. Nếu nói cho em biết em nhất định phải đi, đi nhất định phải ăn. Không muốn nhìn em thất vọng như vậy.

            【 thích ăn ô mai 】: Nga, nói thế không phải là anh ghét bỏ tôi khó coi sao? Nói một chút đi, rốt cuộc đi mấy nam mấy nữ? Bao nhiêu tuổi, thân cao, số đo ba vòng?

            【 họ Tào hỗn đản 】: Không nhớ rõ. Nhưng mà ô mai bên kia ăn không ngon, lần tới em đừng đi.

            【 thích ăn ô mai 】: . . . . . .

*Hết giận không có chữ hỗn đản =)) ta sửa lại tôi = em luôn ^-^

            【 họ Tào 】: Em ăn chưa? Đến ăn chút cơm.

            【 thích ăn ô mai 】: Không!

            【 họ Tào 】: Ngoan, trước ăn đi, ăn xong rồi lại trở về thẩm vấn anh.

            【 thích ăn ô mai 】: Em muốn ăn ô mai!

            【 họ Tào 】: Ăn cơm trước, anh gọi điện cửa hàng hoa quả mang đến cho em 3 cân ô mai, em từ từ ăn. Tối hôm nay anh còn tăng ca. Em ngủ trước.

~~~~~~~

            “Sao còn chưa ngủ?”

            “Em đang nghĩ làm ô mai bánh ngọt như thế nào.”

            “Ha hả, không giận anh?”

            “Hừ, ô mai cô nương có trắng hơn em không?”

            “. . . . . . Không có.”

            “Thắt lưng tinh tế như em sao?”

            “. . . . . . Không có.”

            “Chân rắn chắc như em sao?”

            “. . . . . . Không có.”

            “Khi ăn ô mai có đẹp mắt như em sao?”

            “Ách, còn ô mai không? Anh có điểm khát .”

            “Không có, trong bát em chỉ còn hai cái. Ai cho anh tăng ca?”

            “Em cũng không cho anh nếm thử một chút?”

            “Sẽ không. Em nói cho anh biết ô mai hôm nay là hương vị gì ~”

            “. . . . . .”

            “Ân, hồng hồng mập mạp, cắn một ngụm mát lạnh, còn có nước a, chua chua, lại ngọt ngào. A, cắn một cái  ~”

            “. . . . . .”

            “Uy uy! Anh dựa gần vậy để làm gì? Đừng lấy ô mai trong bát của em!”

            “. . . . . .”

            “Uy! Anh. . . . . . Làm gì. . . . . . Ngô ngô. . . . . .”

            “Ô mai hôm nay ngọt vô cùng a.”

            “Họ Tào hỗn đản!”

            【 họ Tào đại hỗn đản 】: Sao lại treo điện thoại của anh ?

            【 thích ăn ô mai 】: Cút.

            【 họ Tào đại hỗn đản 】: Ngoan, anh biết sai rồi.

            【 thích ăn ô mai 】: Anh cút.

            【 họ Tào đại hỗn đản 】: Nếu không anh lại gọi cửa hàng hoa quả đem tới cho em vài cân ô mai?

            【 thích ăn ô mai 】: Anh cút xa tôi ra! ! ! Đừng chuyển đề tài sang ô mai! ! !

            【 họ Tào đại hỗn đản 】: Ngoan, đừng nóng giận, muốn giận cũng phải ăn cơm trước.

            【 thích ăn ô mai 】: Họ Tào đại hỗn đản! Tôi ra ngoài ăn bằng cách nào a! Tròi vô cùng nóng, anh lại làm cho tôi phải mặc áo cao cổ ra ngoài a a a a! ! !

-End-

[Ngắn] – Đoản thiên 5

Phúc hắc thụ x Ôn nhu công

xD ~~~

__________________           

《 So kiếm 》

            Thanh Mộng là cây kiếm, loang lổ rỉ sắt.

            Chủ nhân của nó là một quái nhân, vô danh không họ.

            Trong chốn giang hồ, không người biết hắn từ đâu mà đến, nhưng bọn họ biết hắn vì sao mà đến.

            Vì so kiếm.

            Trận quyết đấu đầu tiên, hắn liền chọn người được xưng bá là kiếm pháp giữa đôi bờ Hoàng Hà Kim trang chủ.

            Hắn rút kiếm, người giang hồ xem náo nhiệt liền cười vang.

            Nhưng trong nháy mắt, mũi kiếm của hắn xuyên qua lá phong đâm vào cổ họng trang chủ, dòng máu đỏ tươi xinh đẹp giống như đóa hoa nháy mắt nở rộ.

            Hắn lần thứ hai rút kiếm, phiêu nhiên rời đi.

*Phiêu nhiên: lướt qua, trôi đi, bồng bềnh

            Phía sau, không còn ai dám cười nhạo cây kiếm tồi tàn đầy vết loang lổ, không ai còn dám khinh thị nam tử vẻ mặt tái nhợt mang theo một thân thất vọng này.

            Hắn cùng kiếm, tiếp tục phiêu linh.

*Phiêu linh: lênh đênh, trôi giạt

            Mỗi ngày khiêu chiến một người, giết một người. Một kiếm xuyên qua yết hầu, thành một dấu hiệu đoạt mệnh lấy hồn của các kiếm khách trên giang hồ.

            Lại một lá phong đỏ.

            Hắn ở trên núi. Túc đế vân yêu nhiễu, đầu đính thiên u mạc.

            Nam nhân đối diện, bạch y nhẹ nhàng, người đẹp như ngọc. Khóe mắt nếp nhăn nhàn nhạt, bộ dáng vô cùng tang thương cùng phong nhã.

            Nam nhân tay phải đặt trước ngực. Ống tay áo rộng thùng thình lung lay giống những danh sĩ thời Ngụy phong lưu phóng đãng, kiếm của hắn, ẩn hiện trong sương mù, nhẹ nhàng như diệp bích.

*Diệp bích: lá cây ngọc bích

            “Ta thoái ẩn mười năm, thế nhưng vẫn bị ngươi bức ra giang hồ. Vì cái gì? Hay bởi vì mười năm trước ta cự tuyệt thu ngươi làm đồ đệ?” Nam nhân than nhẹ, ba phần nghiêm nghị bảy phần bất đắc dĩ: “Ngươi nếu lại lạm sát kẻ vô tội, ta chỉ phải hảo thay võ lâm trừ hại.”

            Hắn mỉm cười lắc đầu, mi như núi xa. Thanh Mộng xuyên qua tầng sương mù, đâm thẳng trán nam nhân.

            Một tiếng thở dài yên nghỉ, một bóng dáng xanh biếc.

            Thanh Mộng cùng Trúc Kiếm, đồng thời đâm đến nơi yếu hại của đối phương.

            Kiếm của hắn, ngay trước mi tâm nam nhân hai phân mà dừng lại.

            Trúc Kiếm đâm thẳng vào ngực, dòng máu đỏ sẫm tươi đẹp cùng với phong diệp triền miên bay tán loạn. Hắn chăm chú nhìn ánh mắt khiếp sợ của nam nhân, xoa ngực cười vui.

*Phong diệp: lá cây phong

            “Không thể đi theo bên cạnh ngươi, ta tình nguyện chết ở trong tay ngươi.”

            Mười năm, tâm nguyện cuối cùng trở thành sự thật. Hắn ngã khuỵu vào trong tay nam nhân hắn yêu nhất, ánh mắt khoái hoạt lại đắc ý.

            Giang hồ từ nay về sau không còn Thanh Mộng.

            Yên thủy Giang Nam, mùa thu lá phong đỏ dày đặc trong rừng. Gió thu thổi trên đường, xe ngựa thản nhiên chạy nhanh qua.

*Yên=khói; thủy=nước => Khói nước Giang Nam, edit cổ đại để thế hay hơn ^-^

            Tiểu tử đánh xe, miệng ngậm hoa dại, nhàn nhã tiêu dao.

            Chủ nhân trong thùng xe, lại một lần kêu đánh xe chạy chậm lại, buông bố liêm, cúi đầu nhìn nam nhân sắc mặt tái nhợt nằm trong lòng: “Hôm nay ngực còn đau?”

*Bố liêm = màn

            Nam nhân mỉm cười gật đầu, khoái hoạt mà giảo hoạt.

-End-

[Edit] – Cơm trưa 3-4

Cơm trưa tình yêu của tiểu ca thu ngân

(Tên gốc: Thu ngân tiểu ca đích ngọ xan tình duyên)

Edit: Fin

♦~~~♦~~~♦

☆, Thiết kế sư chú ý đến một người

Về thiết kế sư, ngươi hiểu bao nhiêu a?

Có phải hay không nghĩ công việc của bọn họ tốt vô cùng, dễ dàng thú vị, sống động, tùy tâm sở dục…

*Tùy tâm sở dục = thích gì thì làm cái đấy

Trên thực tế, thiết kế sư là một nghề vô cùng khổ ép.

Đầu tiên, trên đời này có rất nhiều khách hàng ngu ngốc tồn tại, nhất là ở Trung Quốc, 80% thiết kế sư phải chịu đựng khách hàng lải nhải và khoa tay múa chân.

Một LOGO, sửa mười lần là chuyện thường xảy ra;

Muốn có hình ảnh, cần phải lấy ra 20 đến 30 tư liệu sống cũng không kỳ quái;

Một hạng mục phải hoàn thành, liên tục hai tuần lễ tăng ca đến hừng đông 3 hoặc 4 giờ cũng là bình thường.

*Hừng đông = rạng sáng

Tống Nhất Phương là một thiết kế sư, ước mơ của hắn vẫn là làm thiết kế sư(?).

Bằng việc thiên phú không tồi cùng tự thân cố gắng, vừa tốt nghiệp đại học liền tiến vào tòa nhà có chút danh tiếng này làm thiết kế sư, trở thành công nhân chính thức.

Chỉ bất quá, 7% 80 hộ khách đều giao cho nhiệm vụ khô khan, nhưng là vì trong lòng đối với thiết kế nhiệt tình yêu thương, và hướng tới làm một đại sư thiết kế, hắn vẫn như cũ mỗi ngày hướng đến trạng thái tích cực. Đọc tiếp “[Edit] – Cơm trưa 3-4”

[RAW] – Lão huynh, thiên đường ở đâu?

Lão huynh, thiên đường ở đâu?

***

Tác giả: Các chủng củ kết de hi tỷ

Thể loại: mạt thế, cường cường, 1×1, tình hữu độc chung

Số chương: 81

Tình trạng: Hoàn

***

văn án :

một bi thúc giục đích đặc chủng bộ đội vừa không ngừng thi hành cứu viện nhiệm vụ vừa không ngừng chạy trốn đích bi thúc giục làm cười sử .
không có cá đứng đắn thỉnh thoảng đùa bỡn cá lãnh hài hước đích bán manh đội trưởng , thoạt nhìn tĩnh táo thực là cá tính tương đối xung động đích không được tự nhiên đội phó , còn có một mặt ngoài thoạt nhìn lạnh lùng thật ra thì nội tâm rất nhiệt tình , thường ói cái rãnh điểm sắc bén đích chân tướng đế trở kích tay , còn dư lại một thích bát quái đội hữu giữa JQ đích sửa phi cơ sư ……
vấn đề nhiều hơn đích đoàn đội , cuối cùng có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ , ở nơi này hướng đi diệt vong đích trên thế giới sống tiếp sao ?

————
này dùng văn tang thây ngã hành động thế giới bối cảnh , hi tử là 《 sinh hóa nguy cơ 》 hệ liệt đích trung thực người ái mộ ~! hy vọng thân môn có thể thích này văn ! nội dung ngọn ký : tình có độc chung quân lữ vui mừng oan gia cường cường

nhân vật chính : thiệu hi , phương hiểu vũ ┃ phối giác : bạch thiểu hoa , tiền hiểu khôn , thiệu lôi , cùng với các loại đánh tương du cùng tang thi ┃ kỳ tha : đặc chủng bộ đội , quân văn , bán manh cường công , ngạo kiều bị

***

Link

[Edit] – Cơm trưa 1-2

Cơm trưa tình yêu của tiểu ca thu ngân

(Tên gốc: Thu ngân tiểu ca đích ngọ xan tình duyên)

Edit: Fin

♦~~~♦~~~♦

☆, Tiểu ca thu ngân chú ý một người

“Thành thị chi song” là văn phòng cao cấp số 1 số 2, trong đại sảnh lầu một có nơi buôn bán, bảo an ánh mắt nghiêm túc tây trang phẳng phiu, ở cửa đại sảnh ra ra vào vào đều là thành phần tri thức diện vô biểu tình, giày cao gót, giày da uy vũ dẫm lên nền đá cẩm thạch, biểu tình mọi người đều khẩn trương giống như đang tham gia chiến dịch bảo vệ loài người.

*Diện vô biểu tình: mặt không chút thay đổi

Mục Duyên đạp xe đạp đi ngang qua văn phòng, ngẩng đầu nhìn.

Mình đời này sợ rằng đều không thể nào làm ở chỗ này, lắc đầu, nhìn đồng hồ, còn có năm phút, tăng tốc.

Nơi Mục Duyên làm việc, là nơi một nữa dùng để bán cà phê, còn một nữa là cơm trưa.

Văn phòng này là mới khai phá , nơi ăn cơm không nhiều lắm, mà nơi Mục Duyên đi làm cung cấp cơm trưa cùng cà phê, vừa lúc ở bân trái cao ốc tòa B “Thành thị chi song”. Vì vậy mỗi buổi trưa, sẽ chật ních người đến ăn cơm trưa.

Mục Duyên là nhân viên thu ngân, đồng thời phụ trách nghe những người mua thức ăn bằng điện thoại.

Mười giờ thường ít có người gọi tới , Mục Duyên một bên nghe điện thoại, một bên ghi chép rồi chuyển cho nhân viên đưa cơm.

Mười một giờ, người đi làm ở cao ốc phụ cận bắt đầu lục tục đến ăn.

Mười hai giờ, thời gian người nhiểu nhất, trước quầy thu tiền và nơi lấy cơm nối liền một hàng dài.

Mục Duyên tay không đình chỉ rất nhanh thối tiền lẻ, đồng thời còn đem số lượng đồ uống của khách hang tính vào, mỗi ngày khi buổi trưa kết thúc, hắn đều cảm thấy đầu óc của mình nhức đến nổi như có ai mấy ngàn người đạp qua.

Phần công tác này có chỗ tốt là, buổi trưa hai giờ sẽ tan việc, Mục Duyên có thể chạy đi làm công việc khác.

Mười hai giờ rưỡi, người dần ít đi. Đọc tiếp “[Edit] – Cơm trưa 1-2”

[Edit] – Cơm trưa tình yêu của tiểu ca thu ngân

Cơm trưa tình yêu của tiểu ca thu ngân

(Tên gốc: Thu ngân tiểu ca đích ngọ xan tình duyên)

♦~~~♦~~~♦

20140111122726_CRzwX

(Hình chỉ mang tính tượng trưng)

♦~~~♦~~~♦

Tác giả: Hạ Trường An

Thế loại: ngắn, thầm mến, ngọt văn, thoải mái, 1v1, HE

Số chương: 10

Tình trạng: Hoàn

Edit: Fin

Quá trình: Đang tiến hành

– Truyện chỉ được post tại finilusm.worpress.com

♦~~~♦~~~♦

Văn án

Kỳ thật rất nhiều thời điểm, thầm mếm cũng phát sinh lẫn nhau

——đây là một chuyện xưa chân thật cộng thêm YY, mọi người xem cười một cái là tốt rồi, nhắn lại có đường ăn nga!

1 – 23 – 4

5 – 6 ♦ 7 – 8

9 – 10

[Edit] – Tiểu Bạch PN

Tiểu Bạch, chúng ta hòa hảo đi!

Edit: Fin

♦~~~♦~~~♦

Phiên ngoại: Ai trên ai dưới

“Ai, ngươi nói tại sao Hắc đại nhân gần đây luôn một bộ dáng muốn tìm bất mãn a?” Ở trong một góc sáng sủa của địa ngục, ba lão quỷ ghé vào nhau vừa chơi cờ vừa trò chuyện.

 

            “Đi hai, muốn ta nói, kỳ thật a, Hắc đại nhân là bị áp, gần đây là do công phu trên giường của Bạch đại nhân quá lợi hại .” Quỷ tướng treo cổ tóc dài ném bài về phía sau, nhìn thấy trong tay còn lại hai quân bài tẩy, nhất thời vui vẻ, “Đi hai muốn hay không?”

 

*Mấy cái bài này không hiểu lắm, nghĩa sao edit thế.

 

            “Quỷ treo cổ, ngươi nói lời này sai rồi, Hắc đại nhân a, nhất định là ở trên, có khi quỷ không đầu nói muốn tìm bất mãn, khẳng định là Hắc đại nhân cùng Bạch đại nhân cãi nhau, ai, bốn ba, quỷ treo cổ, ngươi lại có hai bài tẩy a.” Quỷ chết đuối vuốt vuốt tóc, “Dựa vào! Không đầu, đầu của ngươi đang nhìn đi đâu đó! Ta chỉ còn một quân, các ngươi đừng nhìn, thua liền trả thù lao.” Quỷ chết đuổi ném bài ra, đắc ý cười.

 

*Quỷ không đầu lấy đầu ra nhìn sang bài người khác =w=

 

            “Ta nói, nếu không, chúng ta cá cược được không? Ta cá Hắc đại nhân ở phía dưới!” Quỷ treo cổ không cam lòng lấy tiền ra, nhưng nghĩ đến việc cá cược, có thể là mình đúng, nếu vậy, mình sẽ thắng lớn a! Đọc tiếp “[Edit] – Tiểu Bạch PN”

[Edit] – Tiểu Bạch 9-10

Tiểu Bạch, chúng ta hòa hảo đi!

Edit: Fin

♦~~~♦~~~♦

-9-

            “Buông ra? Buông ra thì trừng phạt ngươi thế nào?” Nói xong Bạch Vô Thường mặt không chút thay đổi cởi xuống áo choàng Hắc Vô Thường, bàn tay của hắn cũng hướng xuống phía dưới.

            “Cẩu nam nam thật không?” Bạch Vô Thường cười lạnh nhìn Hắc Vô Thường, chậm rãi cúi người xuống.

            “Tiểu Bạch, không, không cần. . . . . .” Hắc Vô Thường cả người run rẩy, Tiểu Bạch của hắn, Tiểu Bạch của hắn chưa từng như thế. . . . . .

            Lúc này Bạch Vô Thường dùng môi chậm chạp đùa giỡn phân thân, đầu lưỡi chậm rãi đem phân thân ngậm vào miệng, khiêu khích dương vật càng ngày càng lớn của Tiểu Hắc.

            “Không cần sao? Chính là nơi này của ngươi có vẻ thành thật hơn.” Buông ra phân thân Hắc Vô Thường, Bạch Vô Thường đem y bào của mình chậm rãi rút đi, “Gian phu dâm phu đúng không? A, vậy cho ngươi nếm thử một chút, ta là gian phu hay là dâm phu.”

            Dứt lời, Bạch Vô Thường chậm chạp ngồi trên thắt lưng Hắc Vô Thường, hai tay ôm thắt lưng hắn, cả người nằm trong ngực Hắc Vô Thường. Đọc tiếp “[Edit] – Tiểu Bạch 9-10”